Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật. Chẳng có gì đáng bực cả.
Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi.
Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Một số người trong số họ cũng biết. Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước.
Một khuôn mặt ai ai cũng có. Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này. Cơ bản là không muốn lắm.
Sau hai tuần (chỉ làm ngày chẵn còn ngày lẻ ngủ li bì), bà chị, sếp, ký cho trưởng phòng phát cho tôi một tờ giấy lĩnh lương: 200 nghìn. Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.
Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp. Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.
Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ. Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường.
Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.
Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết.
Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức. Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần. Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian.