Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm. Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.
Dù lúc này mắt không có nước. Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả. Thế vi phạm thì sao nào? Dạ.
Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển.
Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau. Êm dịu và hoang vắng. Hầu hết là những người sống có trước có sau.
Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.
Dẫu tôi biết chỉ có đấu tranh trong tình hình cần tranh đấu này mới chứng tỏ anh là một thằng đàn ông chân chính. Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế. Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.
Mẹ vòng sang bên trái tôi. Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính. Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng.
Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân. Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết. An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ.
Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó. Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển.
Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc. Ngồi im cho mọi người thi thoảng tha hồ giật tóc, vò đầu, véo tai âu yếm. Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.