Tôi được thêm một khách hàng nữa mà bà ta được nhiều trứng thêm vì gà đẻ nhiều hơn. Roosevelt tức khí, chịu tranh đấu. Tôi quả quyết rằng không khi nào được bảo người khác là họ lầm hết: Phương pháp đó nguy hiểm lắm".
Nó đã làm cho tôi bớt tự phụ, đã cho tôi một bài học tốt. Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi". Lão Tử cũng đã đem ra dạy học trò.
Vậy muốn được thiện cảm của người khác, xin bạn theo quy tắc thứ sáu: Làm sao cho họ thấy cái quan trọng của họ. Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn. Như một cô nọ, hết hy vọng kiếm chồng được, đương khỏe mạnh, hóa ra tật nguyền, nằm hoài ở giường, bắt mẹ già săn sóc trong mười năm, lên thang xuống thang để hầu hạ cơm nước.
(Vậy mà nhiều người dám cho rằng bà đần độn vì không thuộc sử ký!). Ông có hai đứa cháu làm cho mẹ lo lắng nhiều lắm vì đi học xa mà không bao giờ viết thư về nhà. Nó vô cùng hiệu nghiệm.
Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư. Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa. Eliot thì không khó chi hết.
Xin các bạn nhớ kỹ câu: "Thị dục huyễn ngã". Nhưng những lời khuyên bảo của ông tới bây giờ vẫn còn quý không kém hồi hai mươi lăm thế kỷ trước. Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó.
Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi. Vì những điều ông giảng giải khích thích tôi nhiều lắm. Không những ông công nhận rằng quả áo ngoài đã thôi và làm đen cổ áo sơ-mi tôi mà ông còn nhắc lại rằng bất kỳ món hàng nào bán ở tiệm đó, cũng phải làm cho khách hàng về nhà hoàn toàn vừa ý.
Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa. Hôm sau, tôi nhận được một bức thư cho hay rằng tiền mướn đáng lẽ tăng lên 300 phần trăm thì chỉ tăng lên 50 phần trăm thôi. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh.
Nhưng tôi biết rằng xa vọng của ông đã đưa ông tới sự dùng đủ mọi cách để cản trở Đại tướng Burnside; như vậy ông đã làm hại lớn cho nước chúng ta và cho một người bạn cầm quân đáng trọng và đáng khen của ông. Nó mơ mộng muốn thành một danh ca. Trúng rồi đây! Cá cắn câu rồi.
Ông Thomas kết luận: "Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng, khi khách hàng không chịu trả một số tiền còn thiếu mà không có cách nào tính cho đích xác được thì tốt hơn hết, cứ nhận rằng khách hàng ngay thẳng và có thiện ý đi. Không! Ai kia thì xử sự như vậy, chứ ông Schwab thì không bao giờ. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình.