Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau.
Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa. Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi. Nếu hắn là người tài.
Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do. Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.
Mình rất sợ phí thơ. Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.
Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não. Rồi lại đây ngủ bên em.
Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường.
Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn. Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.
Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ. Thích làm cả cái mình không thích. Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.
Tôi chỉ thấy rầu rĩ. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá. Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó.
Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.