Còn hỏi đến tinh thần trách nhiệm của bạn trai Thúc Sinh thì vô ích. Dưới bóng mặt trời nầy, lòng nhỏ mọn,tính khả ố thì nhiều như trấu chớ những góc cạnh trân châu của tâm hồn bạn hy hữu lắm. Thứ tật chuyên môn kỳ dị nầy thưa bạn, là tật nguy hiểm.
Trên màn bạc ái tình nhiều phen bị quăn vô chuồng lợn. Yêu ai là tự hiến và tận hiến cho người ấy. Họ có bao nhiêu khát vọng, cao vọng nữa mà ở thế nhân không dễ gì làm họ thỏa mãn.
Gặp bạn trai nào ăn to nói lớn đ àn áp họ, thì họ xẹp xuống, xẹp xuống nhưng không có nghĩa là theo ý kẻ khác. Có nhiều người rất hèn hạ bất kể nhân cách của mình miễn sao được ân huệ thôi. Nhưng vì công việc bảo tồn nhân loại, vì sự hợp tác của người nam và người nữ trong đời sống đối gia, đối xã cần khi sức mạnh, khi sự êm ái, cùng bao nhiêu tiết điệu phức tạp để cấu thành bản nhạc nhân sinh tuyệt vời.
Chánh phủ mất tiền bạc cất tiểu học, trung học, đại học đường mà không bắt nhà giáo đ ào luyện tâm đức cho kẻ thụ giáo, không cho môn học làm người vô chương trình, chỉ bắt thi các môn của trí mà bất kể các môn của tâm hồn thì chỉ tạo những thế hệ duy vật, vô hồn có ngày trở giáo hại chánh phủ và bắt chánh phủ cất sẵn cho họ tòa án, thêm lính cảnh sát, nhà thương điên, trại giáo hóa, nhà an trí v. Làm sao có một tương lai huy hoàng nếu ở hiện tại không biết chuẩn bị. Tôi không chịu ai khuyên mình hết sầu.
Nhưng họ xử cứng rắn vì họ giàu tự trọng. Trong khi bao người phải khum mình dưới gọng kềm ái tình, lập gia đình cách trong sạch hay buông mình trong hố trụy lạc thì họ sống độc thân cách thanh khiết trong sự kiểm soát, giúp đỡ của bề trên, của kỷ luật nhà tu. Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được.
Tôi không nói vì hạng bạn trai nầy chỉ một số bị nhiễm gió độc của phong trào trụy lạc. Có ai sống hai lần cuộc đời. Gandhi có thân hình teo như cau khô mà chí mấy ai bằng.
Tình tâm giao lý tưởng là một kho vàng mà cho đặng giữ phải dùng nhân đức, chớ không bằng những bộc lộ tình cảm, có màu sắc nhục dục. Mà suy nghĩ làm sao được khi trí năng của bạn trai chưa đầy đủ: nhất là khi họ chưa có kinh nghiệm khôn dại trên đời. Họ thế cha, gồng gánh nhiều công việc nặng nhọc.
Phần đông bị mắc tật ích kỷ, nhỏ mọn, ăn nói cầu kỳ. Nếu họ càng trở thành một kẻ đáng thương hại, dù có tâm hồn cao thượng thì người thanh niên càng bớt yêu họ. Tận gốc kẹt cõi lòng họ thấy thiếu một cái gì, cái gì đó không tên, không tuổi.
Ông nói Ziegler cho biết mỗi năm ở Bá linh 25% sinh viên chơi bời trong các thanh lâu phải đi khám bác sĩ. Nhưng ta đừng quên tuổi con nít là tuổi rèn luyện trí nhớ. Lại thêm cái hàng rào tôn giáo, luân lý, pháp luật khiến người nam phải chung thủy với bạn trăm năm.
Có lắm bạn trai mất đi nét mặt non nớt, êm diệu của thời măng sữa. Nhưng khi lỗi lầm họ để ý đến sự rầy la, trừng phạt của người lớn hơn là lý lẽ ích lợi hay tai hay tai hại mà người lớn chỉ vạch. Họ không chịu quan sát.