– Arkad nói ở lớp học vào ngày thứ sáu. - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri. Khác với lúc đến đây, bây giờ không chỉ đầu óc mà cả cuộc đời anh dường như đã sang một trang mới, sáng sủa hơn rất nhiều.
- Đây là một câu chuyện khá đặc biệt. – Rodan thừa nhận –Araman chỉ có thể giúp tôi làm những công việc trong cửa hàng rèn giáo mác mà thôi. Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh.
Các bạn nên biết rằng, giờ đây ở Babylon có nhiều vàng hơn các bạn nghĩ và số vàng đó đủ cho tất cả mọi người. Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư.
- Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ. Cũng do vậy, tôi rất thận trọng khi đề ra những mục tiêu cho mình nhưng một khi đã có mục tiêu thì tôi nhất quyết phải hoàn thành. Bức tường thành bao bọc hoàng thành thường cao hơn bức tường thành của vương quốc.
Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ. Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy. - Hôm nay tôi sẽ nói cho các bạn nghe về một trong những phương thức mang tính quyết định nhất nhằm chữa trị túi tiền nhẹ tênh của các bạn.
Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng: Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao? Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt!
Hai tuần sau, đúng theo lệnh của nhà vua Sargon, một lớp học đủ trăm người đã được tập trung tại đại sảnh của Đền học. - Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành. - Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc.
- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa. Khi dịp may đến, anh ta lại bảo mình đang có nhiều việc phải làm và xin hãy đợi đó. - Thật bất công quá! – Hadan Gula kêu lên phẫn nộ.
- Có một số người vốn ghét làm việc. Suy nghĩ một lúc, ông quyết định vượt qua sự e ngại và cất giọng nhẹ nhàng. – Anh biết đấy, nếu tôi có hai đồng bạc, thì đó chính là tất cả gia tài của tôi – là toàn bộ tài sản của cả gia đình tôi.
Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn. Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Các bạn hãy chú ý lắng nghe và thảo luận về những điều tôi sẽ nói sau đây để có thể hiểu những bài học này một cách thấu đáo.