Watson đã cho tiến hành những nghiên cứu quan trọng về ngôn ngữ toán tin vào giữa những năm 1950. Con đường nhận thức và nhận thức trong kinh doanh của Watson là con đường khó nhọc. Nhà thiết kế nhãn hiệu Paul Rand chỉ làm cho nó rắn chắc, vững chãi và cân bằng như giải thích của tài liệu IBM.
Watson hạ bút ngay lập tức: Thật tuyệt vời, ta tự hào vì con. Quyết định này làm thay đổi số phận IBM, đưa công ty này đi vào con đường xử lý thông tin đến tận ngày nay. Câu chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ nó giải thích trường hợp của những nhà tiên phong khi mà phía trước Watson hay Henry Ford chưa có một lý thuyết nào soi đường họ phải tự tìm lấy đường đi.
Hai năm trước họ đã nghe Watson công bố làm ra một tổ chức vinh quang. Nhưng trong ký ức của Watson, cha của ông là người chưa bao giờ mất niềm tin, luôn lạc quan và lao động để nâng cao cuộc sống gia đình. Hai bên cánh gà thì đặt la liệt đồng hồ.
Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu hết chanh đột xuất hoặc nhà không còn nước mắm. Mùa đông của 40 năm trước sẽ không phai nhòa trong tâm trí ông. Đây là đợt tuyển dụng phụ nữ làm những công việc chuyên môn đầu tiên của IBM.
Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang. Và do đó, ông quan tâm đến vẻ đẹp của một món hàng. Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó.
Con người là triết lý kinh doanh và triết lý quản trị của ông. Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng. Vị kỹ sư này rút cuộc cho ra đời đến 400 bằng sáng chế và được Văn phòng Sáng chế của Mỹ vinh danh là một trong mười nhà sáng chế vĩ đại của nước Mỹ, khi còn sống.
Gerstner đã làm đúng theo điều mà Watson đã nói: Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người sứ mệnh xã hội? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không bán tủ sắt nữa, mà sẽ bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng. vào kỷ nguyên máy tính như Time nhận định.
Trái lại, chỉ một năm sau đó, năm 1944, IBM ghi lại hai mục từ quan trọng: computer và UNCF. Không thể ở mãi trên đỉnh cao. Nhìn xa trông rộng, Watson đã đặt trọn niềm tin vào công ty của ông.
Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh. Do vậy, ngay cả khi đối thủ của IBM là Remington Rand cho ra đời loại phiếu ghi được Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê:
Maney có cơ hội phi thường là tìm thấy cuộn băng nửa thể kỷ đó. Đơn hàng yêu cầu là máy tính phải tính được đường đi của tên lửa và điều khiển được tên lửa dựa trên tính toán đó. Điều này cũng chẳng khác nào vụ Watson đặt cược IBM vào việc mở rộng IBM ngay khi kinh tế Mỹ suy thoái sau Thế chiến thứ hai.