Sex Snxx

đi khám vật lý trị liệu, cô gái gặp phải gã bác sĩ chuyên kích thích… “nứng”

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá. Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.

    Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh. Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.

    Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì. Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.

    Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố. Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa. Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.

    Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.

    Bạn hiểu giới hạn khả năng nhận thức của bố mẹ. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Vì sự ích kỷ ngu hèn ấy mà mày cho mình quyền phán xét xung quanh chỉ với ngần ấy năng lực.

    Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió. Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.

    Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Tôi bảo than cũng là nhập ngoại.

    Nhắc anh đi ngủ đúng giờ. Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.

    Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap