Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ. Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động. Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn.
Và cậu ấy đã vô cùng thành công. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống. Nhưng tôi để ý nghe thấy dường như lời phủ nhận này chả quyết liệt chi cả.
Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này. Thỉnh thoảng, rời mắt khỏi bài văn và ngước lên nhìn khán giả, với một vẻ mặt tự nhiên và thân thiện nhất mà bạn có. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có.
Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không? Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich.
Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa. Bạn yên tâm! Nếu điều khiển một cuộc họp ngắn gọn nhưng có đầy đủ những quyết định cần thiết thì bạn đã tạo được sự tín nhiệm của tập thể rồi. Đó là một phần của cuộc đời tôi.
Don Rickles là một chàng trai khoái chọc cười trên sân khấu cũng như ở các bàn tiệc. Trong tình huống này, vẫn nên giữ một thái độ hoàn toàn cởi mở và bình tĩnh. Bạn không thể giả tạo được điều này và nếu cố gắng giả tạo, bạn sẽ thất bại hoàn toàn.
Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Hãy làm chủ những gì bạn thật sự muốn diễn đạt. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện.
Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật. Tôi biết điều này không dễ dàng. Thật không còn lời nào để nói! Tôi hoàn toàn bị sốc và tràn trề thất vọng! Thất vọng cho khán giả của tôi, những người đã xem Mitchum là thần tượng.
Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi. Thế nên tôi tiếp tục nói:
Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Bạn muốn cải thiện giọng nói? Trước tiên hãy gõ cửa các giáo viên luyện giọng, hoặc đến thư viện nghiên cứu sách vở tài liệu, băng ghi âm cassette.