Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm.
Những thứ đáng ghét nhất. Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Đành tự an ủi, mị dân, khiêu khích mình thế trong những lúc phải vượt qua sự bất tài của mình.
Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước.
Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được. Ông bà thì đã có người giúp việc và con cháu khác nữa. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Rồi thể hình tính sau.
Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông. Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần.
Tôi tin cuộc sống với tiến độ phát triển sẽ khiến nó mở mang hơn. Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm. Rỗng bên ngoài và rỗng cả bên trong.
Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về. Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi.
Điều khiển thanh niên, người lớn bằng các cuộc chơi, chất kích thích và tình dục. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Những cái tát của cát.
Trong sự đối phó với họ và mặc cảm dối trá để có cơ hội viết. Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết. Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé.