Câu hỏi tiếp theo là: Cần phải có điều gì nữa để biến nó thành mục tiêu? Câu trả lời: Châu Âu là một châu lục. Trong những giờ học sau tôi yêu cầu sinh viên cùng thảo luận về một trong số mười mục tiêu đó. Luôn tìm tòi, học hỏi và không ngừng tích lũy kinh nghiệm cho bản thân chính là con đường ngắn nhất giúp chúng ta xây dựng lòng tự trọng cho mình.
Điều này lạ nhất là hầu như chẳng có sinh viên nào ý thức mình đang bị mắc bệnh. Họ trông chờ và nghĩ là phải có một phép màu nào đó hay một ai đó mới mang lại cho họ được điều tốt lành, chứ họ nghĩ bản thân họ thì không thể làm gì được. Còn Einstein, người nổi tiếng là thông thái, nói: Tôi không ngừng suy nghĩ và suy nghĩ.
Thái độ sống của chúng ta có tác động giống như thỏi nam châm. Để tạo ấn tượng tốt đối với người khác, chúng ta có khuynh hướng xây dựng một hình ảnh khác với con người thực của mình. Vấn đề là chúng ta kiếm tiền bằng những cách chân chính và chúng ta tiêu tiền vào những mục đích chính đáng thì khi đó, đồng tiền sẽ sản sinh ra những điều tốt.
Sống trung thực là một trong những quyền tự do lựa chọn của chúng ta. Động lực là một khái niệm cụ thể nhưng dễ dẫn đến hiểu lầm. Hàng triệu người cho rằng điều đó là không thể được, nhưng tại NASA có một nhóm nhân viên đã hình dung trước viễn cảnh đó và quyết tâm thực hiện cho bằng được.
Thường thì họ phải mất khoảng 2 phút để thực hiện phần đầu tiên này. Về kinh nghiệm thất bại, tôi nghĩ ngay đến hai người nổi tiếng là Albert Einstein và Thomas Edison. Những phương tiện truyền thông trong các chương trình quảng cáo cố gắng áp đặt suy nghĩ của chúng ta.
Ta có thể để điều hay, điều tốt đi vào trí óc ta bằng cách chọn lọc những gì chúng ta đã đọc và nghe thấy từ thế giới xung quanh. Vậy chúng ta có thể thấy điểm khác biệt nào trong hai người bạn trên? Với người bạn hay phê bình, một người mà tôi từng ngưỡng mộ sâu sắc, tôi đã học được rất nhiều từ anh, hầu hết những lời phê bình của anh dành cho tôi đều rất đúng và tôi cảm ơn anh về điều đó. Tiền giúp người ta sống, học tập để đạt được ước mơ của mình và giúp đỡ những người khác.
Đầu những năm 1930, một kỹ sư tên Joseph Strauss thường đi công tác đến một công trường ở San Francisco, nơi ông có thể ngắm cảnh từ một phía của vịnh San Francisco hoang vu. Cô đáp: Tất cả số tiền em dùng vào việc mua sắm… và vui chơi. Nhưng trên thực tế, rủi ro, mạo hiểm vừa là một phần quan trọng của thành công vừa là một điều kiện cần cho sự trưởng thành.
Trong mỗi chúng ta, thói quen chiếm một vị trí quan trọng. Không có gì sai trái khi có những cảm xúc đó sau một thất bại to lớn. Ông trả lời: Tôi yêu công việc của tôi.
Rồi sau đó bạn cần quyết định khi nào bạn bắt tay vào việc làm đó, và tự cam kết với mình về một thời gian biểu cụ thể. Điều này hoàn toàn khác với sự lãnh đạm. Có những ước mơ chẳng thể thành hiện thực vì chúng ta không đủ rõ ràng.
Thất bại là một phần tất yếu trong cuộc sống mà không ai tránh khỏi. Có rất nhiều người đinh ninh rằng hiện tại của mình đã được số mệnh định sẵn, nhưng thực ra không phải như vậy. Bạn càng khám phá nhiều về cuộc sống và thế giới chừng nào, càng tốt cho bạn chừng ấy.