Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang. Năm 1930, nền kinh tế Mỹ rơi vào suy thoái, giảm 8% vào năn đó và giảm thêm 7% nữa vào năm sau.
Người dân thành phố bàng hoàng khi đọc hàng tít lớn: Tòa án tối cao liên bang truy tố nhân viên NCR. Với Thomas Watson, ông quan niệm như thế nào về lý do một doanh nghiệp phải có sự hiện diện của nó trong cuộc sống? Trả lời câu hỏi này là một cách để hiểu về tinh thần doanh nghiệp của ông, về lý do IBM trở nên huyền thoại ngay chính trong những thăng trầm của nó. Rồi Phillips cũng ngồi nói chuyện với Aiken.
Supa, bị mù mắt, nói rằng: Không có ai là khuyết tật một khi anh ta có một nghề chân chính. Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Một cơ sở bé xíu rất đỗi bình thường thì liệu có mang trong người sứ mệnh xã hội? Trong một thời gian dài, cơ sở hoạt động cầm chừng, cho đến một ngày ông chủ của nó thay đổi cách nghĩ: tôi không bán tủ sắt nữa, mà sẽ bán giải pháp lưu trữ hồ sơ văn phòng.
Đó là nhờ IBM đã quay trở lại với khách hàng mà vẫn duy trì đỉnh cao trí tuệ nhân tạo. Và đủ sức cũng có nghĩa là thấu hiểu quy mô phức tạp và tinh vi của tám đơn vị (division) kinh doanh của IBM. Ante đã viết như thế trên Business Week Online, ngày 12.
Nhưng điều này làm nhiều người nghĩ đến phát minh ống chân không của Lee de Forest, vốn đã ra đời từ năm 1906. Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này. Và sự vĩ đại của Watson không hẳn ở chỗ ông đã làm cho IBM to lớn cỡ nào mà là nó có thể đi xa bao lâu.
Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì. Đó không phải là một kỹ thuật quản lý kinh tế khôn ngoan vì ông suýt bị sa thải với quyết định làm tụt dốc doanh thu này.
Tầng hầm của tòa nhà là một giấc mơ của các kỹ sư thuở đó: Phòng tái tạo thời tiết để các kỹ sư tiến hành các thí nghiệm. Điều đặc biệt mà ông cảm thấy rõ là hàng ngàn nhân viên của ông giờ đây đã là một khối văn hóa chặt chẽ. Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh.
Đó là nơi ở của hai vạn nhân viên. Kết quả là Watson có được 181 người khuyết tật do Supa tuyển. Watson đã chi nửa triệu đôla cho việc nghiên cứu máy tính điện tử, bằng cách hợp tác với Đại học Harvard, thì đó không phải là vụ đặt cược nào cả.
Điều này gợi nhớ những năm Cái thuở Tom còn đỏ hỏn và Watson phải cay đắng xa con lê chân đến New York này, ông đã nhìn thấy tòa nhà Morgan cao ngất ngưởng trước khi đẩy cánh cửa vào tòa nhà mà ông chủ CTR ở Nó được trang hoàng bằng đồ gỗ và cả thảm Ba Tư.
Và nhờ đó, ngành xử lý thông tin đã trở thành một lĩnh vực kinh doanh, Những bộ đồ đẹp của nhân viên IBM do Watson mong muốn không chỉ góp phần tạo ra khái niệm đồng phục doanh nghiệp cho các nhà marketing ngày nay mà còn đề cao vai trò của người bán hàng là ngang bằng với khách hàng của mình. Khi ông tiếp nhận một CTR hỗn độn cũng là lúc ông đưa gia đình của mình về New York sống trọ.