Cuộc sống của ông ở Vientaine rất chật vật. Tôi đã từng chứng kiến người Singapore cố gắng ra sao để thay đổi đất nước của họ từ chỗ kém phát triển thành một trong những quốc gia hiện đại và thịnh vượng nhất trên thế giới. Không ai phủ nhận điều này.
Tất cả hàng hóa đềubị ngập trong bùn nhão… chúng tôi lại trở về với con số 0. “Nặng hơn máy bay trên không trung là điều không thể có được . Một lần nọ,khi 2 người trợ lí của Thomas Edison chán nản nói :"Chúng tôi đã làm thí nghiệm đến 700 lần thế mà vẫn chưa có được câu trả lời.
Từ đó,bạn có thể hiểu ra tại sao một số phụ nữ rất ủ rũ trong kì kinh nguyệt . Nhiều năm trôi qua, càng ngày anh càng yếu hơn, bước chân của anh ít vững vàng hơn và đôi tay của anh không còn cử động với sự tự tin và nhanh nhẹm nữa, những cái vốn là đặc điểm của anh. Tôi được công ty cấp cho một chiếc xe hơi, phụ cấp tiếp khách và tất cả những đặc quyền đi kèm với chức vụ của mình.
Một ngyaf kia, người quản lí bỗng nhiên mất tích và không thấy xuất hiện nữa. Hãy xem đó là khoảng thời gian chưa có việc làm chứ không phải là không có việc làm. Bạn cũng sẽ thấy rằng lần duy nhất ta cho rằng mình đang ở trên lộ trình đúng lại chính là lúc máy bay đang đi theo đường dích dắc và máy bay đã băng ngang qua lộ trình đúng mà ta không hay biết
Hãy nhìn vào biểu đồ dưới đây,bạn sẽ nhận ra rằng chiếc phi cơ này đã đi theo đường sai nhiều hơn đường đúng: Sau hai tháng, vì tiền đã cạn, tôi đành trở về Malaysia và bắt đầu suy nghĩ xem mình có thể làm được gì. Trong cuộc tìm kiếm câu trả lời cho điều này, một số người bị rối loạn về mặt tinh thần và tâm lý, và nhiều người vẫn còn hết sức sợ hãi.
“Không phải quyền lực làm hư hỏng người ta mà chính là nỗi sợ hãi. Để có tiền trang trải chi phí sinh hoạt, ông xin vào làm việc cho một nhà máy cao su ở ngoại ô Paris. Tất cả những người này biết rất rõ là nên làm như thế nào để tích lũy tiền trong suốt cuộc hành trình, họ đã không gieo trồng các “nhân’ đúng cách.
Và còn một con số không đáng kể là khoảng 1% dưới tuổi 40. "Tôi ngộ ra rằng thước đo giá trị thành công không phải là địa vị ta đạt được trong cuộc sống mà là các trở ngại ta đã vượt qua để đạt đến vị trí đó" Karunanidhi tham gia chính trị khi còn là một cậu học trò 14 tuổi .
Khi thời gian trôi qua và anh nhận ra rằng càng ngày việc nói năng càng khó khăn hơn, anh thường chào hỏi bằng cách hua hua cây gậy của mình. Yêu và thất tình vẫn tốt hơn là không bao giờ yêu. Lần này thì tôi không thể thoát nữa rồi.
Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật. Ông đã đạt kỉ lục khi thắng liên tiếp 9 cuộc tổng tuyển cư mà ông tham gia kể từ năm 1956 . Công việc của anh đã hoàn tất và anh sẵn sàng đón nhận cái chết.
Cha tôi sẽ giết tôi mất! Tuy nhiên, cũng còn một điều an ủi là lớp học được bố trí ban ngày. Biết mình có thể chết bất cứ lúc nào, anh xung phong đi chiến đấu mà không sợ hy sinh. Học xong, tôi đi về nhà bằng xe buýt; xuống xe, tôi đi về nơi ở trọ.