Vậy thì vấn đề ở đây chỉ có thể là cách thức và mục tiêu mà các đơn vị nội bộ cạnh tranh với nhau. Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu. Watson yêu thích công việc chủ lễ.
Nhưng cả đời ông, với một IBM khác hẳn, là một thông điệp thuyết phục để chuộc lại lỗi lầm. Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Đó chính là hậu duệ của máy tính phòng vệ, với triết lý thiết kế mod- ule có thể tháo ráp dễ dàng để thực hiện nhiều yêu cầu, nhiều mức độ - nghĩa là có giá trị thương mại.
Tiền bạc đã không thể cứu giúp được bà cụ khỏi bệnh bắt đầu sau lễ Giáng sinh năm đó. Matt Haig nhận định trong Brand Royalty How the worlds top 100 brands thrive & survive: Bằng chứng tham vọng của Watson là quyết định đặt tên lại cho công ty là International Business Ma- chines, tuy lúc đó thị trường của nó chỉ gói gọn trong lãnh thổ nước Mỹ. Watson đã nhiều đêm thức trắng và di chuyển liên tục trong hai
Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên. Tháng 5 năm đó, chiến tranh chấm dứt ở châu Âu sau khi Hồng quân tấn công vào tận sào huyệt của Hitle ở Berlin. Đứa bé được đặt tên là Thomas John Watson người mà sau này sẽ kế nghiệp ông và trở thành một trong một trăm người có ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX.
Điều này làm Watson tức giận nhưng đồng thời tự tin là mình có thể kiếm nhiều tiền hơn mình tưởng. Điều này gợi nhớ những năm Giờ đây, Watson lý giải với cấp dưới của mình rằng:
Nhà bình luận Spencer E. Nó được Tho- mas Watson Sr. Điều này, phải kể đến lý thuyết gia quản trị hiện đại Peter Drucker.
Năm sau Hitle tấn công Áo. Time tường thuật: Thế chiến thứ hai đã giải phóng Tom Watson khỏi chính con quỷ trong người mình. Người đàn ông xuất thân từ người làm thuê không lương cho hãng tàu Grace & Co.
Gerstner bằng cách trở lại tinh thần của Watson đã hướng IBM thay đổi cách nhìn thế giới. Và dấu ấn này còn lưu lại trong cách thức Lou Gerstner cứu thoát IBM sau này. Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng.
Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Theo đó, tám phân nhánh IBM được gộp lại. Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson.
Mùa đông của 40 năm trước sẽ không phai nhòa trong tâm trí ông. Tòa phúc thẩm yêu cầu tất cả những người của NCR bị truy tố ký cam kết không tái phạm nhưng Watson là người duy nhất không ký vì ông cho rằng mình Cha đã phạm rất nhiều sai lầm vì sự ngu dốt, vì tính nóng giận và nhiều điều khác nữa.