Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác. Nó tan chảy, tan chảy. Người lớn thì thật xa lạ.
Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới. Thật ra, có gì để mất đâu. Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.
Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả. Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình.
Chẳng có gì đáng bực cả. Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào. Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.
Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao. Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau. Còn cái quần thì rộng thùng thình.
Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ. Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn. Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc.
Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên.
Tôi khóc vì những đứa trẻ chỉ biết đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet mà không tìm nổi một lí do để hứng thú với những bài học trên lớp. Nhưng những tầng đất sâu mới được khai phá sẽ đem lại hưng phấn. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây.
Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi. Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên. Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.
Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện. Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm. Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.